Túi xách - Phụ kiện mà nam giới không thể bỏ lỡ
Đăng lúc 16:40 ngày 11/06/2014
Bài viết này dành cho những bạn tự ti, thua thiệt và bi quan, chơi vơi và hụt hẫng. Bạn đã từng bị xa lánh, tẩy chay, bị mọi người đối xử bất công, chỉ vì bạn kém may mắn , hoặc thua kém, hoặc bị hiểu lầm. Hãy cố lên, như con sẻ tật nguyền.
Làm những điều tốt lành cho bạn bè không bao giờ là vô ích. Hãy gắn bó với họ dù bất cứ chuyện gì sảy ra. Cuộc sông thật vô nghĩa nếu như ta không có những ngưòi bạn……!
“Điều tôi muốn nói với các bạn là : Đừng chờ đợi làm những điều mà bạn cần phải làm. Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi chần chừ không nói với Cha? Hãy dành thời gian cho những việc bạn cần phải làm và hãy làm ngay đi!”
Câu chuyện nhỏ này dành cho bất kỳ ai không để ý rằng, vì những lo toan thường nhật mà bản thân mình thường vô tâm với những người yêu thương…
Chị tôi ốm nặng rồi qua đời khi bé Quyên vừa tròn một tháng tuổi. Nó bị mù bẩm sinh. Anh rể tôi vừa làm cha vừa làm bà vú. Nhìn cảnh gà trống nuôi con , ai cũng ái ngại, khuyên anh nên đi thêm bước nữa để có người chăm sóc bé Quyên. Những lúc ấy anh chỉ lặng lẽ cố giấu tiếng thở dài não nuột. trong thâm tâm anh nghĩ:” Tìm được người vợ cho mình thì dễ chứ tìm được một người mẹ tốt cho con mình thì khó lắm”
Bao năm qua, bố chịu nhiều đau đớn về thể xác, nhưng bố luôn vui vì con trai mình biết đặt chữ hiếu lên đầu và luôn biết tiến về phía trước!
Cuộc sống xô bồ đôi khi làm chúng ta thờ ơ với nhiều thứ, đừng để đến lúc nhận ra thì đã là quá muộn bạn nhé.
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình có 5 chị em, quê hương tôi ở vùng nghèo nhất nước việt nam, Hà Giang. Nhà nghèo, không chịu được cảnh khổ, mẹ đã bỏ đi, để lại cho bố tôi năm đứa con thơ dại. Bố tôi lại là thương binh 4/4 mất sức lao động. Ngày đó chị hai tôi mới học lớp bảy đã phải nghỉ học để giúp bố nuôi các em thơ.
Đừng cố gắng sống khác đi. Đừng đổi thay bản thân bạn để làm vui lòng người khác. Tôi yêu bạn vì bạn là chính bạn.
Khi ba vắng nhà, mẹ thường bế con và cõng bà xuống sân phơi nắng. Lúc phơi nắng xong trở lên nhà, mẹ bước lên bậc nào thì đếm bậc ấy.
Mẹ bảo đếm thì không thấy mệt nữa. Ấy là mẹ còn đau lưng đấy, chẳng lẽ ba không khỏe bằng mẹ hay sao?