Danh mục bài viết
Book khach san

Home » Nghệ thuật sống

Tình yêu giá 1 tỷ

Đăng lúc 09:24 ngày 18/07/2013

Ông ngã giá một tỷ đồng để tôi quay lại với con trai ông. Con người này luôn nghĩ mọi thứ có thể giải quyết bằng tiền. Khi yêu cầu tôi ra đi, ông ta dùng tiền và giờ, một lần nữa, ông ta lại dùng tiền, một tỷ đồng có thể hóa giải mọi chuyện...


 
Ông ngã giá một tỷ đồng để tôi quay lại với con trai ông. Con người này luôn nghĩ mọi thứ có thể giải quyết bằng tiền. Khi yêu cầu tôi ra đi, ông ta dùng tiền và giờ, một lần nữa, ông ta lại dùng tiền, một tỷ đồng có thể hóa giải mọi chuyện...
 
Tôi là con gái duy nhất của ba mẹ. Mẹ tôi bị bệnh tim bẩm sinh. Để sinh ra tôi, bà đã đánh đổi rất nhiều thứ, nhất là sức khỏe của mình. Tôi là con một, từ nhỏ đã hay đau ốm nhưng lại là một người rất tự lập. Mẹ đã dạy cho tôi cách sống một mình, cách giải quyết các vấn đề của mình và luôn biết cách làm chủ cảm xúc của bản thân. Mẹ không yêu chiều tôi, làm cho tôi mọi thứ bởi mẹ luôn lo sợ, một ngày nào đó, mẹ đột ngột qua đời, nếu tôi được nuông chiều quá, tôi sẽ không biết cách phải sống một mình như thế nào. Ba tôi vì công việc nên đi triền miên. Dù có thương yêu tôi nhưng thời gian ba dành cho tôi rất ít. Đó là lí do mẹ sợ khi mẹ mất, tôi phải đối mặt với cảnh phải tự xoay xở cho cuộc sống.

Gia đình tôi là gia đình khá giả, có truyền thống học hành rất tốt. Tôi được ba mẹ nuôi dạy thành một người tử tế, có học thức, có công việc ổn định. Mẹ cũng dạy tôi đầy đủ mọi thứ về nữ công gia chánh. Điều tuyệt nhất từ mẹ mà tôi học được là sự lạc quan, luôn luôn hứng khởi với cuộc sống. Mẹ luôn dặn tôi: "Con hãy sống như thể hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc đời mình". Và quả thật, tôi đã sống như vậy, luôn vui vẻ, luôn lạc quan, luôn thích đám đông và sự nhộn nhịp. Tôi thích văn chương nên luôn mơ mộng mình có một tình yêu đẹp như trong các trang sách tôi đã đọc.

 

Mẹ thì khác. Bà thực tế, muốn tôi yêu một người chân thật, ít nói, bề ngoài đừng bảnh bao quá, quan trọng nhất là người đó sẽ là chỗ dựa vững chắc cho tôi. Tôi hiểu vì sao mẹ lại đặt ra các tiêu chuẩn như vậy. Tôi không phải là một đứa con gái xinh xắn, cũng chẳng hề ưa nhìn, chiều cao ở mức trung bình, da trắng xanh, luôn ăn mặc như một thiếu niên mới lớn. Tóc tôi luôn cắt tém như con trai. Vì thể hình nhỏ, khuôn ngực bé nên không ít lần, người lạ nhận lầm 
giới tính của tôi. Vậy mà tôi lại yêu Khánh. Và đáng chết hơn là Khánh cũng yêu tôi. Tất nhiên là tôi hạnh phúc nhưng bố mẹ anh hoàn toàn không hài lòng với chuyện này.

Khánh là một đồng nghiệp cùng công ty với tôi. Hai chúng tôi là hai con người hoàn toàn đối lập nhau. Tôi xấu xí, Khánh đẹp đẽ. Tôi thấp bé, Khánh cao lớn. Tôi nói nhiều, Khánh thường trầm tĩnh, yên lặng. Hoàn cảnh gia đình của tôi và anh cũng có sự chênh lệch nhau. Dù nhà tôi khá giàu có nhưng so với nhà Khánh, sự giàu có đó chẳng là gì. Ba mẹ anh đều là người có chức quyền và tiêu chí 
chọn con dâu của mẹ anh, xinh đẹp là yếu tố được đặt lên hàng đầu.

Mẹ Khánh nói, bà không cần con dâu giỏi giang, con nhà giàu có, bà chỉ cần con trai mình cưới một cô vợ thật đẹp, thật trắng trẻo, tốt nhất là nên học sư phạm để có nề nếp, biết cách ăn nói lễ phép. Căn cứ vào đó, tôi chẳng đáp ứng được bất cứ tiêu chuẩn nào. Nhưng bù lại, Khánh rất yêu tôi và anh bất chấp sự
 phản đối của gia đình. Khánh lên kế hoạch làm đám cưới, tự bỏ tiền tiết kiệm của mình ra để mua nhà, anh dự trù mọi thứ.

Người yêu nói, chỉ cần chúng tôi quyết tâm thì ba mẹ anh nhất định sẽ đồng ý. Thế nhưng, tôi vấp phải một khó khăn nữa. Đó là mẹ tôi hoàn toàn không ưa Khánh bởi Khánh hội tụ mọi điểm khiến mẹ tôi ghét. Anh đẹp trai, ăn nói hoạt bát, lưu loát, hay cười đùa và đặc biệt, Khánh rất đào hoa. Mẹ nói, yêu Khánh, trước sau gì tôi cũng sẽ có kết cục tồi tệ mà nhỡn tiền là ba mẹ anh đã phản đối chuyện của chúng tôi. Không nhận được sự ủng hộ từ cả hai phía, tôi rất chán nản, nhưng Khánh lại luôn lạc quan và tìm cách an ủi tôi.

Mẹ Khánh hẹn gặp tôi. Tôi biết, chuyện này chắc chắn sẽ xảy ra nên đã chuẩn bị tinh thần. Nhưng trái với tưởng tượng của tôi, bà không hề quát nạt, chửi bới mà chỉ khóc lóc xin tôi chia tay Khánh. Rồi ba anh cũng hẹn gặp tôi. Đó là một người đàn ông lạnh lùng, đáng sợ. Ông mang theo một vali tiền mặt và một số giấy tờ. Ông nói sẽ cho tôi hai tỷ đồng và một căn nhà chung cư cùng một công việc mới ở một nơi khác để tôi cắt đứt quan hệ với Khánh. Tất nhiên, tôi từ chối. Tôi không phải là con bé nghèo khổ cần tiền và dù có thế, tôi cũng không đời nào lấy tiền để từ bỏ Khánh.

Có điều tôi không nghĩ tới, ba Khánh đã đến gặp mẹ tôi. Ông nói những gì, tôi không biết nhưng thái độ của mẹ đối với chuyện yêu đương của tôi gay gắt hơn. Những căng thẳng khiến trái tim yếu ớt của bà không chịu đựng nổi và phải nhập viện. Để điều trị cho mẹ, tôi cần rất nhiều tiền. Nhà tôi khá giả nhưng so với viện phí phải trả cũng chẳng hề thấm tháp vào đâu. Tôi nhận tiền của ba Khánh để chữa trị cho mẹ rồi lặng lẽ chuyển đến một thành phố khác. Câu chuyện diễn ra đơn giản như một kịch bản phim rẻ tiền, thế mà nó vẫn có thực. Tôi cắt đứt mọi liên lạc với Khánh. Tôi đã cầm tiền của ba Khánh, tôi biết mình không còn tư cách gì để yêu anh nữa.

Tuy nhiên, có điều tôi không ngờ rằng, ba anh lại tìm tôi. Hai tháng sau khi mọi chuyện kết thúc, ba Khánh xuất hiện. Ông mang theo một tỷ đồng và nói tôi hãy trở lại với Khánh. Khánh đã tự tử sau khi nghe tôi nói chia tay. Ba Khánh đã thuê không ít thám tử để tìm tôi. Ông ngã giá với tôi ngay sau khi gặp mặt.

Nhưng tôi không muốn quay lại nữa. Tôi đã làm tổn thương Khánh, đã lấy tiền để rời xa anh thì tôi còn mặt mũi nào trở về, nói lời yêu thương anh. Tình yêu của tôi và Khánh đã bị tiền làm hỏng. Mãi mãi, mọi chuyện chẳng thể như trước. Dù vậy, tôi vẫn đến gặp Khánh. Anh mừng rỡ khi gặp tôi. Khánh yêu cầu tôi ở bên cạnh anh 24/24. Ba mẹ Khánh cũng gấp rút chuẩn bị đám cưới. Mẹ tôi dù không mấy hài lòng nhưng cuối cùng cũng gật đầu đồng ý. Tôi không muốn đám cưới này diễn ra trước khi tôi và Khánh giải quyết được vấn đề tiền bạc trong chuyện tình cảm của hai đứa.

Kể từ khi tôi trở về, Khánh tuyệt nhiên không hỏi đến chuyện tôi đã nhận tiền của ba anh để chia tay anh. Có vài lần, tôi gợi chuyện, anh đều có ý lẩn tránh. Bác sĩ tâm lý nói, Khánh không muốn tin đó là sự thật nên có xu hướng trốn chạy.

Nhưng Khánh không thể mãi làm ngơ như vậy, tôi tự hỏi, đến một lúc nào đó, khi anh không thể chịu đựng nữa, sự thật tôi đã lấy tiền của gia đình anh sẽ trở thành nỗi bất hạnh của chúng tôi. Vì vậy, tôi muốn Khánh nói với tôi, anh có chấp nhận chuyện đã xảy ra và tha thứ cho tôi hay không. Ba Khánh nói, đám cưới chỉ là một cách để chữa dần tổn thương tâm lý cho Khánh. Ngay khi Khánh phục hồi, tôi sẽ nhận lấy một tỷ đồng và rời khỏi cuộc đời con trai ông ngay lập tức. Vậy là, hạnh phúc của tôi tiếp tục bị đong đếm bằng tiền bạc. Liệu tôi có nên lấy Khánh hay bỏ mặc anh tự tìm cách chữa lành vết thương cho mình? Đâu sẽ là hồi kết cho tình yêu luẩn quẩn của tôi?
 
Sưu tầm



Qua Tang Online