Danh mục bài viết
Book khach san

Home » Nghệ thuật sống

Khôn-dại: Nhường người yêu cho bạn

Đăng lúc 14:15 ngày 17/07/2013

Việc ‘nhường’ người phụ nữ mình yêu, và cũng yêu mình, được một số chàng coi như một hành động hy sinh cao thượng. Nhưng ai được hưởng lợi từ sự cao thượng ấy?


 
Việc ‘nhường’ người phụ nữ mình yêu, và cũng yêu mình, được một số chàng coi như một hành động hy sinh cao thượng. Nhưng ai được hưởng lợi từ sự cao thượng ấy?
 
Đền ơn bạn bằng cách… bỏ người yêu

Mới yêu nhau được mấy tuần thì Hoa không làm sao gặp được Tùng nữa. Rồi khi không trốn tránh được, anh nói chuyện chia tay. Hoa gặng hỏi lý do, anh chỉ nói là không hợp, rồi thì anh biến mất.

Trong khi Hoa đang hận Tùng và đau khổ thì một người bạn thân của anh là Huân lại tỏ ra quan tâm đến cô nhiều hơn. Có sự chăm sóc, hỏi han của Huân, Hoa mới nguôi ngoai nỗi buồn. Hai người mỗi ngày một thân thiết, gần gũi.

Khi Huân tỏ tình với Hoa, ngỏ ý muốn được là người ở bên cô, yêu thương, tận tụy với cô suốt đời, Hoa tuy chưa có tình cảm đặc biệt với anh nhưng vẫn nhận lời. Cô muốn dùng một người để quên một người. Vả lại, Huân là bạn thân của Tùng, nỗi hận với Tùng khiến cô cảm thấy yêu Huân cũng là một cách để làm cho anh ta “trắng mắt ra”. Tuy nhiên, tình yêu rồi cũng dần dần đến.

Hơn một năm sau, họ cưới nhau, rồi sinh một đứa con. Một lần, Hoa tình cờ gặp lại Tùng, người đã đùng đùng rời bỏ cô hồi trước. Anh khẩn khoản mời cô uống cà phê, hỏi về cuộc sống của cô. Dĩ nhiên, Hoa nói cô đang có một cuộc hôn nhân ngập tràn hạnh phúc, bởi trên đời này tuy có những gã đàn ông bạc bẽo nhẫn tâm nhưng lại cũng có những người đàn ông tử tế và xứng đáng

 


Tùng nói, lâu nay anh vẫn dõi theo cô dù không gặp, thế nhưng nay nghe chính cô nói vậy thì anh hoàn toàn yên tâm. “Ngàn lần mong em thứ lỗi, trước kia anh 
chia tay em chẳng phải vì hết yêu hay có ai khác. Anh có nỗi khổ riêng, nhưng em hạnh phúc như thế này thì chứng tỏ việc anh làm là đúng”.

Hoa cho rằng người cũ đang ngụy biện để vớt vát chút dĩ diện, nhưng phần vì đã hả hê được anh ta chứng kiến mình thiếu anh ta vẫn sung sướng, phần vì thấy gương mặt, giọng nói của Tùng có vẻ rất buồn nên mọi cảm giác bẽ bàng, thù ghét do bị bỏ rơi trước kia như tan hết, tự ái đàn bà được vuốt ve, nên cũng tươi nét mặt chúc cố nhân tìm được một nửa của mình (cô hài lòng được biết đến nay Tùng vẫn độc thân).

Chẳng hiểu sao, Huân lại biết về cuộc gặp đó. Anh hỏi đi hỏi lại Tùng nói với cô những gì, nhưng chẳng tin lời vợ nói. Dù chồng 
ghen tuông, dằn hắt khiến gia đình căng thẳng cả tuần liền, Hoa vẫn nghĩ rằng đây chỉ là một chuyện vớ vẩn và sẽ chóng qua đi. Nhưng không phải vậy.

Huân thường xuyên tra vấn vợ và gần như khẳng định giữa cô và Tùng có chuyện “
tình cũ không rủ cũng tới”, và nói Tùng là kẻ đạo đức giả, không biết giữ lời, nói một đằng làm một nẻo… Hoa chẳng hiểu sao anh lại mắng Tùng như thế, nhưng thắc mắc của cô chỉ làm anh nổi khùng thêm chứ không được trả lời.

Hoa tâm sự: “Nhưng dần dần, chắp nhặt lời anh Huân nói những khi lên cơn ghen, tôi hiểu ra một sự thật: anh ấy đã âm thầm yêu tôi từ thời tôi và Tùng còn tìm hiểu nhau, và chính Tùng khi nhận ra điều ấy đã tự nguyện ra đi để nhường tôi cho anh ấy, vì Tùng không chỉ là bạn thân mà còn chịu ơn chồng tôi một chuyện gì đó rất lớn. Vì chịu ơn, anh ta cảm thấy có lỗi khi mình có trong tay người phụ nữ mà ân nhân cũng yêu. Thế là anh ta đã đem tôi ra biếu cho Huân như một món quà báo ân”.

Hiểu ra mọi chuyện, Hoa cố gắng giải thích với chồng rằng từ lâu cô đã yêu anh và quên Tùng, kẻ đã phũ phàng “đá” cô, và hiện giờ cũng chẳng nghĩ gì về anh ta hết.

Nhưng Huân không tin. “Dù lấy tôi nhưng trong lòng cô vẫn nhớ về hắn, cô càng hận hắn thì càng không quên được hắn. Giờ đây khi biết hắn không phải kẻ Sở Khanh khốn nạn như cô từng nghĩ mà hắn đã hy sinh tình yêu đẹp vì tôi, chắc cô phải cảm động lắm. Cô muốn quay về với hắn phải không?”.

“Quân tử Tàu” làm khổ cả 3 người

Hoa vốn đã tha thứ cho Tùng sau cuộc gặp tình cờ nọ, nhưng khi sự thật về sự 
phụ tình của Tùng trước kia được phơi bày khiến gia đình lục đục, cô lại thù ghét anh ta hơn bao giờ hết. “Không thể tin được thời bây giờ còn có cái kiểu quân tử Tàu ngớ ngẩn như vậy. Anh ta nghĩ anh ta cao thượng vì biết trả ơn, biết hy sinh ư? Nhưng chính tôi bị biến thành vật hy sinh đấy chứ, chính tôi phải thay anh ta trả ơn đấy chứ. Anh ta có quyền gì biến tôi thành phương tiện để giải quyết ân oán riêng của anh ta?”.

Hoa càng nói càng giận dữ: “Đến giờ này mà anh ta vẫn nghĩ mình đang làm một việc hay ho, cao cả lắm, ‘em hạnh phúc thế này chứng tỏ việc anh làm là đúng’, hơ, cứ như tôi phải cảm ơn anh ta không bằng. Làm như không phải chính anh ta khiến tôi đau khổ, tan nát khi vừa yêu đã bị bỏ rơi, không phải chính anh ta làm cho vợ chồng tôi giờ đang đứng bên bờ vực chia lìa vì ghen tuông, nghi kỵ”.

Chị Hà Thanh, 40 tuổi, cũng kể lại câu chuyện tình oái oăm của mình: “Hồi sinh viên, tôi có nhóm bạn ba người, mình tôi là gái. Chúng tôi thân lắm, chơi với nhau vô tư, cho đến năm cuối tôi mới nhận ra mình đã yêu Nam, một trong hai người bạn đó, và bằng sự nhạy cảm của người con gái đang yêu, tôi biết Nam cũng yêu mình. Vậy nhưng mãi chẳng thấy anh ngỏ lời, dù tôi có bật đèn xanh thế nào đi nữa”.


Đợi mãi sốt ruột, Hà Thanh chủ động tỏ tình. Sự cuồng nhiệt, say đắm của Nam khi đáp lại nụ hôn bất ngờ của chị khiến Hà Thanh không nghi ngờ gì nữa về tình yêu của anh. Thế nhưng, chị điếng người khi nụ hôn chưa dứt, Nam đã đẩy chị ra, xin lỗi và nói rằng với chị, anh không có tình cảm gì cao hơn tình bạn. Không hiểu nổi, nhưng thời gian sau đó, Hà Thanh vẫn cố chứng minh cho Nam thấy, anh đã không nhận thức đúng tình cảm của mình.

“Nam rất ngoan cố, bị tôi truy bức quá mới chịu thừa nhận là yêu tôi. Nhưng anh nói không thể đến với tôi vì Thành, người bạn còn lại trong nhóm, cũng yêu tôi, mà Thành lại thổ lộ trước với Nam về tình cảm đó. Tôi nói, nếu như hai người con trai cùng yêu một người con gái, thì người con gái chọn ai, người kia sẽ phải chấp nhận rút lui, điều đó rất bình thường".

"Nhưng Nam bảo không được, anh với Thành thân nhau như anh em, anh không thể cướp đi người mà cậu ấy yêu, rằng tôi nên đến với Thành. Tôi thấy điều đó thật nực cười và ngu ngốc, nhưng không làm sao thuyết phục anh ấy được”, chị Thanh kể.

Ra trường, Nam quyết định vào TP HCM lập nghiệp để “nhường trận địa” cho Thành. Mặc dù Hà Thanh nói thẳng rằng mình chỉ yêu Nam, nhưng Thành vẫn không bỏ cuộc. Anh tin dần dần sẽ chiếm được trái tim cô bạn gái thân bằng sự kiên trì của mình.

“Tôi phát điên lên vì hai người ấy. Tôi ghét cả hai người họ. Nhưng tôi không quên Nam được. Tôi đã viết thư, gọi điện cho Nam rất nhiều để nói cho anh biết rằng dù anh có nhường thì cũng chẳng ăn thua gì đâu. Tôi thậm chí đã vào tận TP HCM gặp anh ấy, bảo rằng tôi sẽ chứng minh cho anh ấy thấy anh ấy sai và đang lãng phí thời gian, rằng tôi sẽ không bao giờ yêu Thành mà sẽ đợi anh ấy đến cùng".

"Tôi nghĩ, sau một thời gian dài thấy tôi vẫn kiên định, Nam sẽ thấy cái sự nhường bạn của anh ấy chẳng có tác dụng gì hết và sẽ đón nhận tôi, còn Thành sẽ rút lui. Nhưng hai người họ đều gan lỳ và gàn dở chẳng ai kém ai”.

Nhắc đi nhắc lại rằng chuyện tình của mình vô lý đến mức khó tin, Hà Thanh nói, bản thân chị cũng nhận thấy mình “gan lỳ và gàn dở” chẳng kém hai anh bạn.

“Tôi biết rằng mình phải kệ xác họ, đi tìm cơ hội tình yêu ở những người đàn ông khác, nhưng trái tim tôi vẫn khắc khoải, đau đáu về Thành từng ngày.  Chị cũng thử hẹn hò với một số người nhưng chỉ sau một lần đi chơi là lại đầu hàng nỗi ám ảnh mang tên Nam. Thành thì vẫn kiên trì theo đuổi, còn Nam, chừng nào thấy Thành chưa bỏ cuộc thì vẫn không chịu “nhảy vào”.

“Mãi đến năm 33 tuổi, tôi mới dứt ra được để lấy chồng. Mặc dù cuộc sống gia đình tôi hiện giờ êm đềm, hòa thuận, nhưng tôi vẫn oán trách Nam, người đã khiến tôi hoài phí chừng ấy năm tuổi trẻ một cách vô ích, vô ích bởi cả Nam và tôi phải chịu khổ vì Thành nhưng Thành cũng có được gì đâu. Lẽ ra tôi và Nam đã có mười mấy năm hạnh phúc bên nhau rồi”, chị Hà Thanh nói.

Hà Thanh cho biết, hiện giờ Thành đã lấy vợ, nhưng Nam thì vẫn chưa. Chị không đoán được, liệu Nam đã hiểu ra một điều, tình yêu, hay người yêu, không phải là một vật để có thể tùy tiện cho, tặng người khác, và một khi mình không đón nhận thì tình yêu đó, con người đó không còn thuộc về mình nữa để có quyền mang cho, hay không?
 
Sưu tầm



Qua Tang Online