Danh mục bài viết
Book khach san

Home » Nghệ thuật sống

Nắng đầu hạ

Đăng lúc 21:46 ngày 04/06/2013

Đầu hạ, cái nắng đã gọi về gắt gao. Nắng bủa vây con đường, bao trùm ngõ phố. Nắng đùa nghịch, nhảy nhót, reo ca. Nắng chơm chớm khi mặt trời bắt đầu ló dạng, tinh nghịch và tươi vui. Rón rén xiên qua kẽ lá.


 
Nắng ngó nghiêng xuống góc sân trường. Lũ học trò bịn rịn trang lưu bút, ánh mắt ngập ngừng giấu lời chia tay, giấu giọt mắt vương vương nét buồn. Trên tán phượng, tán bàng, nắng thắp lửa đỏ hồng cánh hoa mùa hạ. Nắng tô sắc tím man mác trên những cánh bằng lăng.
 
Trên phố là thảm nắng, hầm hập thiêu đốt bàn chân, chông chênh lối đi về sớm tối. Nắng tò mò, hiếu kỳ ra chiều thích thú trước những khăn, áo bịt kín che chắn của bao người. Nắng cười giòn tan, hồn nhiên như một đứa trẻ hiếu động.
 
Nắng đầu hạ


Nắng vẽ giọt mồ hôi lấm tấm trên trán mẹ, kéo cái cau mày lo lắng, bất an nơi gương mặt cha. Phiến lá đã khô cong. Xác xơ đồng ruộng. Nắng rạch vết chân chim ngang dọc ruộng đồng, báo hiệu mùa hạn hán. Nắng áp tiếng thở dài não nuột cố giấu trong đáy mắt những người lao động chân tay cực nhọc. Nắng rũ buồn, mệt mỏi trên ánh mắt trẻ thơ, cất sự nhanh nhẹn, bi bô trong vòng tay vỗ về lo lắng của người mẹ.
 
Nắng là nỗi ám ảnh. Đâu đâu cũng nghe những chuyện về nắng nóng. Chiều buông rèm báo giờ tối mà nắng vẫn mải chơi chưa muốn về nhà. Nắng còn lang thang đến bao giờ?
 
Sưu tầm



Qua Tang Online